Mút chim cho anh giám đốc công ty cầu đường ở sài gòn

Cuộc đời đã dạy cho nó những kinh nghiệm ứng phó trước nghịch cảnh để chuôi rèn bản năng sinh tồn. Anh có lạnh không? bà nói trúng…. – Không cần trả lại đâu cháu. – Dạ… – Ông bà ơi, nhà mình trúng số thật rồi! chắc anh… Hai đứa nhỏ rất ngoan, luôn biết dọn dẹp ngăn nắp, rửa sạch chén bát rồi khoanh tay cảm ơn ra về. Mắt thằng bé cũng nổi đom đóm. – Em sợ quá anh Bin ơi! con sợ… Giờ hai đứa định đi đâu? – Ông bụng bự? – Có gì mà phiền? Gió bắt đầu thổi mạnh từng cơn cuốn tung rác khỏi lề đường xoay tròn trong không trung. – Kìa hai đứa, làm sao ngồi khóc ở đây? – Trời đất ơi, vậy là tụi em bị bắt cóc bởi mấy thằng ác ôn lười lao động rồi. – Giọng bà cụ run run – Trúng rồi, bố…n… – Là người mỗi ngày phát cơm cho tụi em ăn. Con bé nghe tới hai tiếng cảnh sát tự nhiên thấy sợ sợ. – Anh…h… – Con bé khóc thét lên. – Con đến đại lý vé số để xin khấc nợ mấy chục tờ hôm trước chưa bán kịp. – Anh bị bụi vào mắt – Bin ngồi xổm nhìn vào gương mặt tái nhợt đang run cầm cập – Anh không lạnh, em khoác áo của anh vào đi. Đã nhiều lần ông chủ đề nghị hai anh em ở lại nhà nhưng Bin không dám nhận thêm lòng tốt của ông ấy.