Lút cán với em gái mới nhú lồn láng o chưa mọc lông

Vòng tay cứng như gọng kềm sắt ấy nhấc bổng Phương lên, mặc cho đôi chân con gái trần trụi không còn quần dãy dụa co đạp trong khoảng trống. Tiếng thở gấp gáp hổn hển xen lẫn tiếng rên la như trong cơn mê sảng, nửa đau đớn nửa đê mê hạnh phúc của Thanh :
« Chết em, anh Lãm ơi… chết em mất… »
Cuối cùng là tiếng gầm như thú dữ của thầy Lãm. Lãm nói gì đó, Phương nghe không rõ, chỉ hiểu rằng anh ta đang tìm cách trấn an mình bằng cái giọng trầm trầm tình cảm… đúng cái giọng mà Phương đã nghe anh ta nói âu yếm với Thanh trước khi phá trinh chị ta. Tin rằng mẹ đã về quê ít ra một tuần, bé Phương thì đi học đến trưa, hai người đã không thèm đóng cửa phòng khi bắt đầu trao thân cho nhau, không biết rằng khi Lãm bắt đầu quỳ xuống chân giường để hôn bươm bướm Thanh là lúc Diệu Phương đã đẩy cửa dẫn xe đạp vào nhà…
***
Trên người còn mặc nguyên bộ áo dài trắng học trò còn chưa kịp thay ra, Diệu Phương ngồi co ro trên giường, nước mắt ràn rụa, hai tay bịt hai tai.